hắc nguyệt quang cầm chắc be kịch bản

Tác giả: Đằng La Vi Chi. Tên truyện: Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Bad Ending Kịch Bản. Editor: Xích Linh Group. Lịch đăng: Chưa rõ. Nguồn truyện: Truyện Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc BE Kịch Bản (Tangthuvien) Thể loại: Tiên hiệp, Huyền huyễn, Tấn giang. Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE Chương 1: thiếu niên ma vương Chương trước Chương tiếp " Tam tiểu thư, người cứ chạy trước đừng quay đầu lại." Lúc Lê Tô Tô có ý thức, bỗng nhiên bị người khác đẩy. Nàng bị trượt chân, từ trên sườn núi lăn xuống. Tháng mười hai, trên mặt đất đầy tuyết đọng, lạnh đến thấu xương, trên người cũng đau. Đọc truyện Hắc nguyệt quang cầm chắc kịch bản be miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hắc nguyệt quang cầm chắc kịch bản be; Hắc nguyệt quang cầm chắc kịch bản be. 8.5/10. 430073. Theo dõi. Tác giả: Đằng La Vi Chi. Vì thế, Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc BE Kịch Bản rất có thể là tác phẩm cổ trang đáng mong đợi tiếp theo của anh chàng. Trong khi đó, Bạch Lộc cũng là gương mặt nổi danh từ những tác phẩm cổ trang. Được đông đảo khán giả biết đến với những vai diễn Chiêu Diêu, Học Viện Quân Sự Liệt Hỏa, Nửa Là Đường Mật Nửa Là Đau Thương… Tổng đề cử Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE. Đã có 6 người đánh giá / Tổng đề cử. 5.00. Giới thiệu. Mục Lục. Nghe Audio Kiếm Điểm. Văn án: Phía trên thành lâu, đằng sau con đường cùng ấy, kẻ bội kề thanh kiếm sát cổ ta. Hắn cười to hỏi Đạm Đài Tẫn Chương 2 của truyện Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc BE Kịch Bản, tác giả Đằng La Vi Chi. Tìm truyện. Trang chủ Tủ truyện . Truyện theo dõi Hắn thân thế bản liền đáng thương, bây giờ còn thường thường bị dạng này tra tấn. Diệp đại tướng quân dù là biết rồi những Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc BE Kịch Bản Chương 66: Thương Sinh phù #66 07/01/2021 5088 từ A-A+ Thả nàng đi, nàng có bản sự kia mang theo Diệp lão phu nhân chạy trốn, nói không chừng sẽ còn mang theo Bàng Nghi Chi chạy. Bạch Lộc và La Vân Hi sẽ tái hợp trong siêu phẩm ngược tâm Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc BE Kịch Bản? BÀI VIẾT LIÊN QUAN Tạo hình Ma Tôn ngập khí chất của La Vân Hi, Ngô Thiến gia nhập đoàn phim mới wussminohigh1973. Thông tin cơ bản Tên truyện Hắc nguyệt quang cầm chắc kịch bản BE Tác giả Đằng La Vi Chi Thể loại Cổ đại, tiên hiệp tu chân, xuyên không, trùng sinh, một chút hệ thống Ngược thân nữ chính ngược tâm nam chính, Trời sinh tà vật bệnh kiều nam chủ x ánh sáng ban mai chính đạo nữ chủ, HE Phim chuyển thể Trường nguyệt tẫn minh La Vân Hi – Bạch Lộc đang quay *Phần phía sau có SPOIL cốt truyện, cân nhắc trước khi đọc Định cai hẳn ngôn tình rồi mà còn vớ phải Hắc nguyệt quang đúng là thiên ý trêu người!!! Chuyện là cũng rất lâu rồi ta không đọc ngôn tình mới, chỉ gặm đi gặm lại truyện cũ thôi. Nhảy hố Hắc nguyệt quang là vì xem trúng teaser phim chuyển thể Trường nguyệt tẫn minh do La Vân Hi và Bạch Lộc đóng chính. Lúc đầu là tò mò với thiết lập nam chính bệnh kiều trời sinh tà vật và nữ chính ánh sáng ban mai chính đạo có thể cẩu huyết tới mức nào. Sau là thật sự cày ngày cày đêm vì tình tiết siêu cuốn, nhịp truyện nhanh, lấy bối cảnh tu tiên nhưng như kiểu khoái xuyên hệ thống trá hình vậy. Truyện vả mặt “nữ chính” thánh mẫu bạch liên bông nhưng đồng thời cũng ngược tê ngược tái nam chính. Không hiểu sao mọi người đều mắng chửi nam chính tra, trong khi ta chỉ thấy hắn thảm. Sinh ra thảm, lớn lên cũng thảm, từ lúc gặp nữ chính cũng chả được yên vui ngày nào… Ở thế giới ban đầu, nữ chính là Lê Tô Tô – con gái của chưởng môn một môn phái tu tiên cũng khá có tiếng bấy giờ. Nàng chân thân là linh điểu, sinh ra và lớn lên trong sự bao bọc của sư huynh sư tỷ, cha và các sư thúc sư bá. Lê Tô Tô có thể an ổn lớn lên đúng là môn phái phải dốc hết vốn liếng ra che chở. Bởi bấy giờ tu tiên giới gần như bị đồ sát bởi Ma thần. Hắn mạnh đến nghịch thiên, trời sinh bạc tình hiếu sát. Cả tiên giới hợp lại cũng không đánh nổi ma thần nên họ nghĩ ra một cách, đưa Lê Tô Tô về 500 năm trước, khi Ma thần vẫn còn là phàm nhân, tìm cách rút Tà cốt của hắn aka giết hắn trước khi hắn biến thành tai họa, xong nhiệm vụ sẽ được trở về hiện tại. Vậy nên Lê Tô Tô mang theo sứ mệnh rút Tà cốt, diệt ma thần, quay về 500 năm trước xuyên vào thân xác Diệp Tịch Vụ. Bắt đầu từ đây gọi là kiếp thứ nhất đi. Diệp Tịch Vụ – Diệp tam tiểu thư là đích nữ duy nhất của Diệp tướng quân quyền khuynh triều dã, thân phận hiển hách, tính cách bốc đồng ngang bướng, là nữ phụ điển hình trong các thể loại cung đấu văn. Nàng có một đại tỷ tỷ cùng cha khác mẹ là Diệp Băng Thường. Diệp Băng Thường người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, Lục hoàng tử thích nàng, trạng nguyên lang thích nàng, thậm chí phu quân của Diệp Tịch Vụ cũng thích nàng. Phu quân của Diệp Tịch Vụ tên gọi Đạm Đài Tẫn – là hoàng tử nước bên cạnh, từ nhỏ đã bị tất cả mọi người xa lánh ghét bỏ, phụ hoàng hắn còn chẳng thương tiếc gì tống hắn sang bên này làm con tin. Cho nên cuộc đời của hắn phải nói là chỉ có một chữ thảm. Thân thể thì gầy gò yếu ớt, thế mà bị ép phải cưới Diệp tam tiểu thư – con gái của Tướng quân nước địch, suốt ngày bị đánh đấm bị phạt quỳ bị lôi ra làm công cụ cho nàng trút giận. Nhưng dù thế nào hắn vẫn nhẫn nhịn giả vờ nhu nhược cam chịu. Hoặc là nói, trời sinh Tà vật, không biết nhục nhã, không biết khổ đau, trong lòng chỉ có dã tâm bừng bừng với sức mạnh và quyền lực. Sau khi Lê Tô Tô xuyên vào Diệp Tịch Vụ hống hách khó ưa thì cũng không thể lộ ra khác biệt tính cách quá lớn. Huống hồ Lê Tô Tô cũng rất ghét Đạm Đài Tẫn. 500 năm sau hắn sẽ là Ma thần chỉ mang đến chết chóc và huyết tinh. Cho dù thoáng chốc có thương xót số mệnh hắn cô khổ, thương xót thế đạo bất công bắt hắn phải chịu quá nhiều chà đạp, thì nàng cũng không bao giờ quên lí do mình đến đây giết hắn. Nữ chủ và nam chủ vốn đã định chính tà bất lưỡng lập, kết cục chỉ có thể là tương sinh tương sát. Nhưng tơ tình đã mọc rễ nảy mầm làm sao có thể cắt đứt được đây? Dưới ánh trăng hắn cõng nàng về nhà, nàng lấy thân mình chịu nguyền rủa của Khuynh Thế Hoa chữa lành đôi mắt hắn. Nàng dạy hắn vẽ Thương sinh phù thấy chúng sinh an lạc. Hắn dốc lòng tìm giải dược kết xuân tằm cho nàng. Nàng lừa hắn lập mình làm Hoàng hậu, khăn phượng chẳng chịu thêu, hắn lại lẳng lặng cầm chiếc khăn voan thêu bằng hết. Nhưng cũng lại làm sao phân rõ yêu hận giữa hai người đây? Hắn sát phạt Hạ quốc, khiến cho huynh trưởng nàng chết trận, cha phải lưu đày, tổ mẫu tuổi già sức yếu cũng phải tha hương. Ghen tuông mù quáng khiến hắn não bổ rằng trong lòng nàng chưa bao giờ có hắn, nàng chỉ yêu Tiêu Lẫm. Hắn cài cắm thuật con rối lên người nàng, biến nàng thành lưỡi đao giết người nàng yêu nhất. Khiến nàng triệt để thất vọng, để từ nay buộc phải quay về bên cạnh hắn. Nhưng có một điều hắn không biết. Nàng là Lê Tô Tô, không phải Diệp Tịch Vụ chân chính. Tất cả tội nghiệt hắn gây ra, chỉ có Diệp Tịch Vụ mới có tư cách tha thứ cho hắn hay không. Nàng chỉ là Lê Tô Tô, sau hết thảy, nàng chỉ cảm thấy mỏi mệt. Nàng chỉ muốn kết thúc tất cả chuyện này. Giết hắn, trở về tiên giới 500 năm sau. Nhân gian không hỏi nữa. Thế nhưng chín cây diệt hồn đinh đâm vào tim hắn, ba cây nát. Nhiệm vụ thất bại. Đạm Đài Tẫn không chết. Lê Tô Tô… cũng không thể trở về tiên giới nữa rồi. Hắn giam nàng vào ngục tối. Lễ phong hậu vốn nên là ngày vui thiên hạ đại xá, nay trở thành địa ngục với nàng. Nàng phá thân, bao nhiêu ôn nhu hắn dành cho Diệp Băng Thường hết cả, đối với nàng chỉ còn lại tàn nhẫn và lãnh khốc. Lúc đó hắn đã dốc hết sức tàn cố gắng hỏi nàng một lần sau cuối “Tại sao?” Tại sao lại không một tiếng động, đâm xuyên tim hắn? Nàng đã trả lời hắn thế nào? “Ta vốn là đến để giết ngươi.” Lê Tô Tô khi đó quá chắc chắn vào vũ khí của mình. Hoặc cũng có thể, nàng đã quá mỏi mệt để đóng kịch với hắn. Cho nên khoảnh khắc nhiệm vụ thất bại, nàng biết chắc mình không còn đường lui nữa rồi. “Ta không cần gì từ ngươi nữa. Là ta có lỗi. Ta sẽ trả cho ngươi một thứ càng tốt hơn.” Mùa đông năm đó, tuyết rơi trắng xóa. Nàng hiến tiên hồn của mình cho trời cao, mượn thiên lôi, lấy thần tủy đổi tà cốt, đưa Đạm Đài Tẫn tới tiên lộ mênh mông, rồi gieo mình từ tường thành xuống. Đến đoạn này thì nhà edit drop. Cũng coi như hết kiếp thứ nhất. Ai thích BE có thể dừng ở đây cũng được. Nam chính ngược thân nữ chính được mấy chương cuối, còn nữ chính ngược tâm nam chính từ đầu đến cuối chứ khác gì Khổ tâm nhất là nam chính không hề biết là nữ chính có tình cảm với mình. Nam chính không có tình ti, tình đã sâu đậm vẫn còn không hay biết. Quần thần phản đối hắn lập nàng làm hoàng hậu, hắn bèn giết hết tất cả những kẻ phản đối. Giam lỏng nàng trong tẩm điện, ngày ngày mở mắt ra đều phải hỏi ám vệ một câu xem nàng đâu, chỉ sợ nàng trốn mất. Nhưng có ai nhắc đến thì hắn vẫn phải gào mồm lên cãi “Ai cho ngươi nói cô thích nàng!” Nữ chính thì yêu hận lẫn lộn, lẫn lộn sao mà cuối cùng vẫn quyết tuyệt lấy mạng hắn. Cho nên mới có một màn cô ngược tôi, tôi ngược lại cô đắng hết cả lòng mề mấy chương cuối kiếp 1. Sau khi tự vẫn thì hồn phách Lê Tô Tô thoát khỏi thân xác Diệp Tịch Vụ, trùng sinh về 500 năm sau. Nàng tu vô tình đạo, diệt tuyệt tình ái. Coi như cuộc đời Diệp Tịch Vụ chỉ là một giấc mộng hoàng lương, nhân thế cũng sẽ không còn Ma thần quấy nhiễu. Nàng và Đạm Đài Tẫn, có lẽ cũng sẽ không bao giờ chạm mặt… Cá nhân ta thì thấy từ phần tu chân không cuốn bằng phần nhân gian 500 năm trước. Lê Tô Tô đang yêu hận nùng liệt như thế mà đùng cái về tiên giới như bị tẩy não, nhìn Đạm Đài Tẫn chả còn cảm giác gì, F5 là F5 bằng sạch. Trong khi Đạm Đài Tẫn số khổ chìm nổi 500 năm đi tìm hồn phách của nàng đến không còn dạng người. Mà chưa hết, về sau Đạm Đài Tẫn nhập ma hai người còn tiếp tục hiểu lầm lên bờ xuống ruộng… Nói chung phần 1 còn đỡ vì nữ chủ có ngược nam chủ xong thì cũng sẽ vỗ về gì đó coi như bù đắp lại. Mà sang phần 2 cái đúng tuyệt tình luôn. Đầu tiên là giả bộ không quen. Bị lộ tẩy rồi thì dứt khoát bơ đẹp hắn. Tới tận lúc hắn nhập ma cũng không tới kịp. Haizz nói chung là ai chửi nam chính tra thì chửi chứ ta chỉ thấy hắn thảm. Lúc ở nhân gian làm Tẫn hoàng chắc ngược nữ chính được mấy tập. Mà nghĩ cũng tội, bị phụ tình ai chả đau, đau nữa là nữ chính cho câu “Ta vốn là đến để giết ngươi.” khác gì xóa sạch rung động từng có giữa hai người biến thành một âm mưu một vở kịch từ đầu tới cuối. Sau này lúc hắc hóa nhập ma chắc cũng ngược nữ chính được mấy tập, mà ngược xong đi chết luôn mới sợ. Nam chính gì mà khổ hơn phản diện… Được cái văn tu tiên thì chết hay hồn phi phách tán cũng không đáng ngại. HE hay BE là ở ý chí của tác giả thôi Tác giả này tuy hơi ghẻ lạnh nam chính trong quá trình một tí thôi, kết cục vẫn gọi là có tâm lắm. Đọc phần tu tiên hơi lê thê lại còn quá đáng với nam chính quá, ta đã định drop rồi. May mà từ lúc cho nam chính hắc hóa truyện lại hay hẳn ra. Xong phiên ngoại cũng cho nữ chính mang theo con truy lại nam chính cũng gọi là có tí an ủi 3 Nói chung là truyện rất được nha, đề cử đề cử. Chủ yếu vì ta rất thích nam chính, điên điên, tàn nhẫn, khát máu và THẢM Gỡ mìn một chút là truyện song khiết. Gỡ mìn thêm tí nữa là nam chính chưa bao giờ thích nữ phụ, cũng như nữ chính chưa bao giờ thích nam phụ. Họ chỉ tự ngược nhau Skip to content Tên truyện Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE Tác giả Đằng La Vi Chi Tình trạng edit Từ chương 78 – 139 Thể loại Xuyên không, Tiên hiệp, Tình cảm, Ngôn tình, …. Nguồn edit Vài lời Táo Vị Chuối muốn gửi đến các bạn về bộ truyện này Chúng mình chỉ edit phần nửa sau của truyện, tức khoảng từ chương 78 – chương 139 bao gồm cả ngoại truyện, khi đăng nửa phần sau này lên chúng mình đã hỏi nhà edit trước để làm tiếp, nên link phần nửa đầu truyện tức chương 1 – chương 77 chúng mình sẽ dẫn link nhà edit trước đã làm bên dưới, các bạn sang website nhà các bạn ấy đọc để ủng hộ công sức của nhà edit trước nha! Chúng mình làm bộ này vì mong muốn được đọc hoàn chỉnh cả bộ truyện này và muốn chia sẻ đến mọi người cùng đọc, chúng mình làm vì đam mê và phi lợi nhuận, và hơn nữa vì đây là công sức của cả team nên hy vọng mọi người vui lòng không re-up, copy hay chuyển ver dưới mọi hình thức, nếu cần thì hãy dẫn link giúp bọn mình nhé! Tiếp là khi hoàn thành bộ này chúng mình có thể sẽ “đào hố” thêm truyện khác nữa nên nếu mọi người thích có thể theo dõi tiếp để ủng hộ chúng mình tiếp nè! Cuối cùng, do chúng mình mới thử edit truyện cổ đại nên có thể còn có nhiều lỗi, nếu mọi người thấy lỗi thì đừng ngại comment góp ý bên dưới chúng mình sẽ sửa lại ạ, cảm ơn mọi người đã ghé thăm chiếc blog nhỏ này của chúng mình, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ 3 DANH MỤC CÁC CHƯƠNG TỪ CHƯƠNG 1 – CHƯƠNG 77 THANH NINH TỪ CHƯƠNG 78 – CHƯƠNG 139 Tên truyện Hắc Nguyệt Quang cầm chắc kịch bản BE Tác giả Đằng La Vi Chi Thể loại Ngôn tình, cổ đại, tiên hiệp, tu chân, xuyên việt, báo thù, nghịch tập, ngược tra Tình trạng Drop 77/139 chương Edit Thanh Ninh Bìa Mộc Cameo, MMOC GIỚI THIỆU TÓM TẮT Trên cổng thành, sau khi cùng đường bí lối, kiếm của phản quân đặt trên cổ ta. Hắn ta cười to hỏi Đạm Đài Tẫn “Phu nhân của ngươi hoặc là Diệp tiểu thư có thể sống, ngươi chọn ai?” Hệ thống nhìn Diệp Băng Thường khóc huhu, lo lắng nói Ký chủ, chắc chắn hắn sẽ chọn ngươi. Đạm Đài Tẫn không chút do dự “Thả Băng Thường.” Hệ thống Ồ. Ta Ồ. Hệ thống an ủi Chắc Đạm Đài Tẫn biết ngươi gia đại nghiệp đại, nhóm ám vệ sẽ cứu ngươi. Đạm Đài Tẫn nghĩ như vậy thật, nhưng sau đó, ta cười với hắn, ở dưới ánh mắt tuyệt vọng của hắn, làm trò trước mặt 30 vạn đại quân, nhảy xuống từ trên thành. Đến một thi thể hoàn chỉnh cũng không để lại cho hắn. Đây là kết cục BE ta chọn cho Đạm Đài Tẫn. Năm đầu đăng cơ, tân đế Đạm Đài Tẫn một đêm đầu bạc, điên cuồng tàn sát dân trong thành, chém giết Diệp Băng Thường. Mà ta nhìn thấu mấy năm nay tình yêu không có hy vọng, sau khi niết bàn, cuối cùng trở lại Tu Tiên giới, hôm nay làm tiểu tiên tử rất sung sướng. Nghe nói, sau rất nhiều năm, ta là đọa thần bạch nguyệt quang toàn bộ Tu Tiên giới nhắc tới là biến sắc [Nam chính trời sinh tà vật đại ma vương VS Nữ chính chính đạo] Từ lúc ra đời, Đạm Đài Tẫn chưa bao giờ khóc. Bị móc mắt, bị cắt gân mạch, không ai thấy vẻ mặt yếu ớt của hắn. Cho đến một ngày kia, mọi người cả đời khó quên, hắn vừa cầu xin vừa huyết lệ như châu, từng giọt từng giọt lớn chảy xuống. +Gỡ mìn 1, Viết văn ngôi thứ ba, nữ chính nhảy thành là vì hoàn toàn muốn rời khỏi nam chính, không phải tìm chết, nàng rất luyến tiếc sinh mệnh. 2, Bối cảnh tiên hiệp, giai đoạn trước nhân gian, sau này là tu chân giới. Nam chính mỹ cường thảm đại ma vương, lúc phát bệnh thì không biết đâu được, tính chiếm hữu rất cao. 3, Nam chính họ kép Đạm Đài, đọc là [tán tái]. 4, Nam chính giai đoạn trước từng thích nữ phụ, sau này yêu nữ chính tha thiết. 5, Cảm tình giai đoạn trước của nữ chính với nam chính là đồng tình áy náy. Từ khóa tìm kiếm Vai chính Lê Tô Tô, Đạm Đài Tẫn tántái ┃ vai phụ Tiêu Lẫm Công Dã Tịch Vô, Diệp Băng Thường, Nguyệt Phù Nhai, Dao Quang┃ cái khác Một câu tóm tắt Ta chết rồi sao hắn thương tâm như vậy? Ý chính Cứu vớt nhân sinh không viên mãn LƯU Ý Chê “Góc An Yên” làm chen từ chương nhà mình drop mà không hỏi lấy một câu nhé. Truyện edit còn lậm cv kha khá. Update 2023 Truyện này bị tác giả của bộ “Trên giường của ta có quỷ” tố đạo. “ Tam tiểu thư, người cứ chạy trước đừng quay đầu lại.” Lúc Lê Tô Tô có ý thức, bỗng nhiên bị người khác đẩy. Nàng bị trượt chân, từ trên sườn núi lăn xuống. Tháng mười hai, trên mặt đất đầy tuyết đọng, lạnh đến thấu xương, trên người cũng đau. Đến lúc sắp đụng vào sườn núi, trên cổ tay của Lê Tô Tô, bỗng chốc xuất hiện một chiếc vòng tay ngọc trắng. Vòng tay này lưu chuyển năm màu, nàng khó khăn lắm mới ổn định được thân mình. Lê Tô Tô đầu váng mắt hoa, sau một lúc lâu mới hồi thần. Lọt vào trong mắt là một mảnh trắng xoá, nàng từ trên mặt đất ngồi dậy, phát hiện mình thật là chật vật. Áo khoác trên người bị bẩn, búi tóc thì rơi xuống dưới, trên chân giày thêu cũng bị rơi một chiếc. Tô Tô chống lên thân cây, từ trên mặt đất ngồi dậy. Trên tay nàng là vòng ngọc, truyền đến một giọng nói nhỏ, nó nghiêm trang “ Chủ nhân, đây là nhân gian 500 năm về trước.” Bầu trời vẫn còn tuyết rơi. Tô Tô vươn tay, bông tuyết rơi xuống lòng bàn tay nàng, chốc lát bị nhiệt độ cơ thể hoà tan, trong không khí tràn ngập linh khí. Khuôn mặt nhỏ của nàng tái nhợt, lộ ra vài điểm kinh ngạc. Thế giới 500 năm sau, là nơi tràn ngập sương đen, yêu ma quỷ quái hoành hành, linh khí thưa thớt, ít đến đáng thương. “ Diệp Tịch Vụ đồng ý nhường thân thể cho ta?” Vòng ngọc dừng một chút, nói “ Nàng nói, nàng hy vọng tương lai của ngươi, có thể nắm được tà vật trong tay, giữ được phụ thân cùng tổ mẫu của nàng.” Tô Tô nói “ Ngươi nói cho Diệp Tịch Vụ, ta đồng ý.” “ Xuyên qua 500 năm, ta không có linh lực, ta muốn bắt đầu ngủ đông, nếu có nguy hiểm đến tính mạng, ngươi gọi ta.” “ Được.” Nàng nâng bàn tay mảnh khảnh, vuốt vuốt vòng ngọc. Thượng quang của vòng tay ảm đạm một chút, lâm vào yên lặng. Tô Tô nhắm mắt lại, ký ức của nguyên chủ Diệp Tịch Vụ bắt đầu xuất hiện trong đầu Tô Tô. Suy cho cùng không phải thân thể của mình, ký ức đứt quãng, vô cùng mờ ảo. Diệp Tịch Vụ là tam tiểu thư nhà Diệp tướng quân, cũng là đích nữ duy nhất của Diệp gia. Khoảng thời gian trước rơi xuống nước, bệnh thật sự nghiêm trọng, rất lâu không khỏi. Tổ mẫu lo lắng cho nàng, dẫn nàng đến Thiên Hoa chùa dâng hương. Không nghĩ đến, ở trong miếu, nàng và nha hoàn Ngân Kiều bị sơn tặc bắt đi. Diệp Tịch Vụ cùng Ngân Kiều, thừa dịp sơn tặc không chú ý, chạy trốn xuống núi. Chủ tớ chạy rất xa, nhưng đã bị sơn tặc phát hiện. Lúc Tô Tô xuyên đến người Diệp Tịch Vụ cũng chính là lúc này, nha hoàn đẩy nguyên chủ để nguyên chủ chạy trốn. Trên chân Tô Tô đau đớn, nàng cúi đầu nhìn, mắt cá chân sưng to. Tô Tô bỏ qua sự đau đớn, bắt đầu tìm đường. Nàng một chân đi trên tuyết, vừa đi vừa che dấu vết chân, nàng thở mạnh, bước chân không dừng lại. Không biết sơn tặc khi nào sẽ trở về, nếu hiện tại phát hiện nàng, tình cảnh của nàng tuyệt đối sẽ không tốt . Một nữ tử yếu đuối, rơi vào tay sơn tặc, nghĩ thôi cũng biết sẽ là kết cục gì. Nàng đi không bao lâu, trên nền tuyết sột soạt vang lên bước chân. Tô Tô vội vàng trốn phía sau tảng đá. Quả nhiên, chỉ trong chốc lát, mấy người cao lớn thô kệch đến gần. “ Đồ phế vật, chỉ là một nữ nhân mà các ngươi cũng để nàng ta chạy.” Người cầm đầu thở mạnh, đánh một chưởng trên đầu thủ hạ. “ Đại ca” Thủ hạ ăn đánh , không dám phản kháng, bất an nói Tình báo của chúng ta lầm, cô gái kia không phải cái gì mà phú thương nữ nhi mà là khuê nữ của Diệp đại tướng quân.” Tên sơn tặc đầu sỏ vê mặt dữ tợn run run, rất khó coi. Lẽ nào sơn tặc không sợ binh mã của triều đình? Ánh mắt của hắn trở nên hung ác “ Nếu đã như vậy, càng phải tìm được người, diệt trừ hậu hoạ về sau.” “ Nhìn ta làm cái gì, còn không mau tách ra tìm.” Tô Tô ở phía sau vách đá, tiếng bước chân cách nàng ngày càng gần. Nàng nhíu mày, chuẩn bị tốt khi bị phát hiện. Cũng may tiếng bước chân ở bên người nàng dừng một chút, lại đi phương hướng khác. Tô Tô cẩn thận đợi một lát, không nhúc nhích. Đợi đến lúc bọn họ không có động tĩnh, nàng lúc này mới nhìn qua. Trên nền tuyết trắng dấu chân đã hỗn độn, bọn sơn tắc đã không thấy. Tô Tô tính toán rời đi, đột nhiên một sơn tặc quay đầu hô lớn “ Đại ca, người mau tới, nữ nhân kia ở chỗ này.” Tô Tô không chút do dự, quay đầu chạy. Nhưng mà sơn tặc phía sau rất nhanh đã đuổi kịp. Thân thể này tương đối suy yếu, trước mắt Tô Tô mông lung, tuyết trắng xoá một mảnh, không nhìn rõ con đường phía trước, nàng đột nhiên đụng vào một người. Mấy mũi tên bắn vèo vèo phía sau nàng, sơn tặc hét kên rồi ngã gục. Tô Tô ngước mắt, thấy một gương mặt thanh tuyển. Thiếu niên một thân áo bào trắng, mơ hồ giống với tuyết, gương mặt hắn thon gầy, mắt đen nhánh, nhìn có vài phần lạnh nhạt. Làn da hắn rất trắng, môi đỏ tóc đen, xinh đẹp đến kinh người, nhưng bởi vì đôi mắt bình tĩnh đạm mạc nên không có vẻ nữ nhi. Lúc Tô Tô đụng vào hắn, hắn vẫn không nhúc nhích. Nhưng đến khi chạm vào ánh mắt của hắn, hắn hơi kinh hoàng mà mở mắt. Thiếu niên đỡ lấy nàng, thấp giọng nói “ Thật xin lỗi, Tam tiểu thư, ta tới chậm.” Tô Tô không rõ nguyên nhân, đành phải lắc đầu. Nói mấy câu công phu, bọn sơn tặc kẻ chết người bị thương, kẻ còn sống thì chạy đi. Binh lính phía sau thiếu niên ôm quyền “ Tam tiểu thư, Thuộc hạ đến muộn.” Tô Tô nhớ tới người đẩy mình, tiểu nha đầu để mình chạy trước, ngước mắt nói “ Ngân Kiều còn ở trong tay bọn họ, mời ngươi hỗ trợ tìm Ngân Kiều.” Thiếu niên mắt đen nhìn nàng “ Được, ta giúp người đi tìm.” Bọn lính phân tán đi tìm Kiều Kiều. Thiếu niên rũ mắt, dò hỏi “ Người bị thương?” Chưa đợi Tô Tô trả lời, hắn đã bế nàng lên. Bỗng nhiên bị thiếu niên xa lạ bế lên, Tô Tô có vài phần kháng cự, nàng luống cuống, một chốc không dám giãy giụa, ngước mắt đánh giá hắn. Có một vấn đề rất lớn. Nàng tuy có một phần ký ức của Diệp Tịch Vụ, nhưng nàng không có cách nào biết hết tất cả mọi người. Cho nên, người trước mắt này, rốt cuộc là ai? Người trong ngực hắn không ấm áp, ngược lại vô cùng lạng. Tô Tô ở trong lòng hắn cũng chẳng dễ chịu gì, lạnh đến phát run, nàng nghĩ “ Ta vừa rơi xuống núi, đụng vào đầu, ký ức có chút hỗn loạn. Thật xin lỗi, ta không nhận ra ngươi…” Tiếng nói vừa dứt, chi sắt trong mắt thiếu niên sinh ra vài phần kỳ quái. Cảm xúc này không duy trì được lâu, hắn thật nhanh khôi phục như cũ, nói “ Ta là Đạm Đài Tẫn, ba tháng trước chúng ta đã thành thân.” Lời này vừa nói ra, thân thể Tô Tô cứng đờ, không thể tưởng tượng được mà ngước mắt. Bông tuyết rơi ở người hắn, đến sắc mặt hắn cũng lạnh. Thiếu niên ôm nàng khẩn trương một chút, nhẹ giọng nói “ Tam tiểu thư, nàng lạnh không?” Hắn mắt đen tóc đen, nhìn qua gầy yếu mà vô Tô Tô đánh giá hắn, hắn an tĩnh rũ mắt, có vẻ cung kính hèn nhát bỉ ổi. Thân thể Tô Tô cứng đờ. Nàng nhấp môi, che dấu cảm xúc. Tô Tô không hề nghĩ tới, trước mắt là thiếu niên gầy yếu thế nhưng lại là đối tượng của nàng. Tương lai phía trước, đụng một chút giết người, bóp nát hồn phách Ma Vương. Nàng dựa trước ngực hắn, cảm giác được thân hình cao dài gầy trơ xương, xương cốt cộm người. Nháy mắt trong đầu nàng xẹt qua trăm loại phương thức giết người. Ý tưởng này vô cùng mãnh liệt, tay cơ hồ theo bản năng, lặng lẽ chuẩn bị một chiêu ám sát. Tô Tô chợt nhớ tới, nàng bây giờ là người phàm. Thân thể vừa lạnh vừa đau, đổi lại là nguyên chủ đã sớm không giữ được thanh tỉnh, Tô Tô miễn cưỡng chống lại giờ đã tới cực hạn. Nàng ý đồ giãy giụa muốn rời đi sự ôm ấp của tà vật này, nhưng nàng sớm đã không có sức lực, ngay sau đó Tô Tô hai mắt tối sầm, mất đi tri giác. Thiếu niên đang đi liền dừng lại. Sau khi nàng ngất xỉu, hắn lúc này mới rũ mắt, nhìn thiếu niên trong lòng. Thiếu nữ sắc mặt tái nhợt, ngày thường ương ngạnh, khiến người ta chán ghét, thế nhưng ở băng thiên tuyết địa, hiện ra vài phần nhu hoà . Hắn nhíu mày, ngay sau đó chuyển tầm mắt, hướng tới bên ngoài sơn lâu sau binh lính của Diệp tướng quân mang nha hoàn Ngân Kiều bên người Diệp Tịch Vụ về. Nha đầu kia ngã trên mặt tuyết. Đạm Đài Tẫn lẳng lặng nhìn thi thể trên mặt đất. Trên người Ngân Kiều có mấy chục vết thương, quần áo hỗn độn, bụng đầy máu, máu thịt trên mặt mơ hồ. Trong không khí toả ra mùi máu. Binh lính hỏi “ Điện hạ xử lý như thế nào?” Hắn chỉ nhìn thoáng qua, nhẹ nhàng bâng quơ nói “ Chết rồi à, vậy thì thiêu đi.” Ngữ khí giống như phiêu phiêu, tuyết năm nay rơi thật dày. Xe ngựa lắc lư, Lê Tô Tô mơ một giấc mộng. Nàng mơ thấy mình khi còn nhỏ. Nàng sinh vào 500 năm sau, là đệ nhất tiên môn chưởng chi nữ. Vốn là thân phận quý giá, nhưng mà Lê Tô Tô tương đối xui xẻo. Việc này nói ra rất dài, thời đại của nàng, tà ma giữa đường. Đơn giản mà nói, yêu ma thành chúa tể, người tu chân cùng phàm nhân, ngược lại không thể quang minh tồn tại. Ai cũng không biết tà vậy kia, rốt cuộc ra đời khi nào. Nhưng từ khi hắn ra đời cho đến nay, thủ đoạn tàn nhẫn, đánh cho tiên môn liên tiếp thất bại. Mới đầy còn có thông tin tà tông môn có ý đồ bao vây diệt trừ hắn, sau này lại co người tu chân tàn nhẫn chôn ở “ Vạn tiên trủng”, hồn phi phách tán. Vô số Tiên Tôn ngã xuống, còn lại tông môn thì sợ hãi, chỉ có thể trốn đi kéo dài hơi tàn. Từ đây, nhắc tới hắn, chỉ cảm thấy sợ hãi. Không gian u ám, ma khí che lại linh khí, vô pháp tu hành. Nhân gian ôn dịch tàn sát bừa bãi, thi hoành khắp nơi. Lê Tô Tô ở thế giới như vậy mà lớn lên. Hiện tại thân thể phàm nhân này rất mệt, Lê Tô Tô thế nhưng mơ thấy nàng khi còn nhỏ. Kỳ thật nàng hồi lâu chưa từng nhớ tới cái này ác mộng. Lúc đó nàng vừa mới hóa hình, vẫn là cái tiểu nữ hài, giữa trán một chút lửa đỏ chu sa. Chưởng môn cha nói “Tô Tô không thể ra tông môn, nếu không bị yêu ma bắt lấy, liền sẽ đem con ném cho Ma Vương.” Áo xanh Tiên Tôn chỉ vào linh vị thứ nhất. “Thấy không, đây là đại sư thúc của con là Ma Vương giết.” Lại chỉ hướng linh vị thứ hai. “Đây là ngũ sư thúc của con, Ma Vương giết, hồn đều tan.” Tay chuyển qua linh vị thứ ba, tiểu loli Tô Tô khuôn mặt nhỏ, nghiêm túc gật đầu, nói tiếp “Con biết, đây là nhị sư bá, cũng là Ma Vương giết, lúc chết tính cả hắn bản mạng pháp khí, đều cùng nhau bị bóp nát. Tô Tô tương lai lớn lên, nhất định vì sư thúc các sư bá báo thù.” Chưởng môn nhìn phấn điêu ngọc trác, hạo nhiên chính khí nữ nhi , vui mừng gật gật đầu. Nhưng mà Tô Tô rốt cuộc còn nhỏ, không bao lâu, nàng thế nhưng bị đồng môn sư huynh trốn chạy, lừa ra tông môn. Giây tiếp theo, nàng bị yêu ma bắt được. Yêu ma nhóm vây quanh nàng, khen phản đồ sư huynh nói “Ngươi làm không tồi, tiểu nữ oa oa này linh hồn rất thuần túy, linh hồn thạch đều sáng, Ma Tôn nhất định thưởng mạnh!” Phản đồ cúi đầu khom lưng, cực kì vui vẻ. Bọn họ hiến Tô Tô cho Ma Vương. Ma cung máu tươi ào ạt, tối tăm lại âm trầm Tô Tô lần đầu tiên trải qua sự tình này, chung quanh các yêu quái trêu chọc nàng, nàng đánh không lại, trốn cũng không thoát Cuối cùng nữ hài gấp đến nỗi hóa thành nguyên hình, dùng cánh che lại gương mặt, khóc. Đó là nàng lần đầu tiên nhìn thấy Ma Vương, là kẻ giết sư thúc sư bá của nàng. Hắn rất cao, ngồi ở vương tọa thượng, quanh thân quanh quẩn sương đen. Áo choàng màu đen bao vây lấy thân thể, chỉ lộ ra một đôi mắt không hề cảm tình. Ma Vương màu da trắng bệch, hắn chống cằm, bễ nghễ nhìn nàng. Ma cung ngọn đèn dầu thiêu đến “Đùng” rung động. Tiểu nữ oa bị lừa tới ma quật, lại hối hận lại thương tâm, khụt khịt đến nấc. “Ta tới nhập vào Ma Tôn, đây là ta đưa cho Ma Tôn lễ vật.” Sư huynh chỉ vào Tô Tô, lấy lòng mà cười. Nhưng mà ngay sau đó, hắn trừng lớn đôi mắt, trong cổ họng phát ra “Hiển hách” thanh âm, máu ừ hắn khóe miệng uốn lượn lưu lại. Sư huynh cứ như vậy Dễ dàng chết, Tô Tô lặng lẽ dời cánh, trừng lớn đôi mắt. Ma Vương vươn ngón tay tái nhợt, xách tiểu nữ hài lên. Đôi mắt to của Tô Tô quật cường nước mắt, chính là không chịu “Ta không sợ ngươi!” Nàng cho rằng giây tiếp theo, liền đến phiên chính mình. Ma Vương đánh giá nàng hồi lâu, giơ tay đem nàng ném trở về Hành Dương tông. Ai cũng không biết, Ma Vương vì cái gì không có giết Tô Tô, ngay cả Tô Tô cũng không rõ. Bao nhiêu năm sau, các trưởng lão bói toán, quyết định chọn lựa một người, đưa đến 500 năm trước, biết rõ ngọn nguồn của Ma Tôn, ngăn cản hắn thức tỉnh, cứu vớt thương sinh. Quẻ tượng đổi tới đổi lui, cuối cùng chỉ vào Lê Tô Tô. Tô Tô “……” Chợt có đại đạo sứ mệnh sắp lao tới. Trong mộng, một loạt linh vị vây quanh Tô Tô, cố lên cổ vũ nàng. Tô Tô hướng về phía đó ôm ôm, tỉnh lại. Nàng đã là không ở chỗ tuyết kia, dưới thân giường đệm ấm áp, trong phòng quanh quẩn ấm hương nhàn nhạt. Than lửa đốt đến chính vượng, làm má nàng nhiễm nhợt nhạt ửng đỏ. Trước mắt là một đại nha đầu tầm mười lăm mười sáu tuổi, thật cẩn thận hành lễ “Tiểu thư, người tỉnh rồi.” Nàng nâng Tô Tô dậy, giúp Tô Tô uống miếng nước. Yết hầu Tô Tô rất đau, sặc ho khan vài tiếng. Tiểu nha đầu sắc mặt nháy mắt trắng bệch, quỳ trên mặt đất “Tiểu thư tha mạng, Xuân Đào không phải cố ý.” Dứt lời, liền ngẩng đầu lên, một tiếng một tiếng, đâm cho mặt đất bang bang rung động. Hiển nhiên sợ Tô Tô đến muốn mệnh. Nguyên chủ Diệp Tịch Vụ, tính cách bất thường, gần như hung tàn. Nhìn Tô Tô ho khan, đem nhân gia dọa thành cái dạng gì không biết. Tô Tô lắc đầu, tận lực không dọa đến nàng, nói “Ngươi đứng lên đi, không trách ngươi.” Xuân Đào thấp thỏm đánh giá sắc mặt Tô Tô, đổi lại ngày trước, tiểu thư thân thể không khoẻ, định sẽ không tha nàng. Nàng cẩn thận quan sát sắc mặt tiểu thư, thấy tam tiểu thư xác thật không tính toán trừng phạt chính mình, Xuân Đào nhẹ nhàng thở ra, vội vàng đem chén trà đặt xuống . “Đây là ở nơi nào?” Tô Tô hỏi. Tiểu nha đầu nói “Đã không ở trong chùa, về tới trong phủ. Tiểu thư, người ngủ hai ngày.” Tô Tô hỏi “Xuân Đào, Đạm Đài Tẫn đâu?” Nàng theo Tu Chân giới mọi người gọi “Ma Vương”, “Tà vật”, hiện tại gọi tên thật Ma Vương có chút kì quái. Xuân Đào quan sát sắc mặt nàng, nhỏ giọng mà nói “điện hạ sau khi hồi phủ, ở mặt băng quỳ, Xuân Đào giúp ngài giám sát, điện hạ tuyệt đối không có đứng lên.” Tô Tô kinh ngạc nhìn Xuân Đào, cái gì? Quỳ? Trong đầu hiện lên một đoạn ngắn, Tô Tô cuối cùng nhớ tới, là chuyện như thế nào. Đây là nguyên chủ trước khi bị sơn tặc phân phó. Tô Tô hôn mê hai ngày, nói cách khác, Đạm Đài Tẫn ở băng thiên tuyết địa, đã quỳ hai ngày. Tô Tô nghĩ nghĩ, hỏi Xuân Đào “Ngươi có thể cho ta một chiếc gương được không ?” Xuân Đào vội vàng lấy gương đồng, nàng lặng lẽ nhìn tam tiểu thư, tam tiểu thư lần đầu tiên dùng ôn hòa ngữ khí cùng chính mình nói chuyện! Tô Tô đánh giá thân thể hiện tại của mình, trong gương, chiếu ra một gương mặt ngây ngô, ước chừng mười sáu bảy tuổi đại. Mắt hạnh thượng kiều, môi anh đào, không thể xưng là tuyệt sắc, giống với kiểu tiểu cô nương nhà bên xinh đẹp Tô Tô thử cười, nháy mắt mang đến hương vị vui sướng. Kỳ thật, trọng điểm của Tô Tô, cũng không phải xem nguyên chủ trông như thế nào. Nàng đánh giá gương mặt này hồi lâu. Lâu đến Xuân Đào nơm nớp lo sợ, nhịn không được hỏi “Tiểu thư, người đang xem cái gì.” Sẽ không lại oán trách chính mình sinh ra không bằng đại cô nương có phong tình đi? Tô Tô nghĩ thầm Sư bá từng dạy nàng xem tướng mạo, khẩu vị nhâm quý phương bắc trung, môi nếu đan chu thế muốn trường. Răng trắng tế nhiều tề càng mật, tự nhiên đất bằng làm công vương. Hiện tại nàng xem này tướng mạo, nhất định sống không quá hai mươi, là mệnh chết yểu. Tô Tô thực nghi hoặc, tuy nói tuổi thọ của phàm nhân chỉ giây lát, nhưng thân thể này tuổi còn nhỏ, thế nhưng chú định sẽ chết sớm? Mặc dù thân thể người đổi thành Tô Tô, cũng không hề có dấu hiệu thay lai của nàng sẽ chết như thế nào?Không biết vì cái gì, Tô Tô lập tức liên tưởng khởi Ma Vương đang quỳ bên ngoài. Chính đạo thiếu nữ Lê Tô Tô, bỗng nhiên nâng tầm mắt. 【 Phản sáo lộ hệ thống + Tận thế cứu rỗi + Hoang dã cầu sinh + Điên phê Yandere + Ngược luyến tình thâm + Nóng kịch IP+ Đồng nhân văn + Sa điêu 】 Thẩm Ức là trọng độ sách nghiện kẻ yêu thích. Cái gọi là thích sâu, trách chi cắt. Nàng bất mãn đủ loại bình thản kịch bản, thế là cầm bàn phím lưu lại đủ loại đen bình. Không nghĩ tới, báo ứng tới nhanh như mình vậy mà tiến vào phản sáo lộ trong hệ thống, cứu vớt các lộ nhân vật chính ở tại thủy hỏa, chỉ có tích phân đầy 100 phân mới có thể rời là Thẩm Ức bắt đầu mênh mông tích phân lộ......